Người theo dõi

Thứ Sáu, 17 tháng 11, 2017

LẠC GIỮA RỪNG ĐÊM
Vô rừng bỗng lạc lúc trời đêm
Rảo gót vòng quanh mỗi bậc thềm
Bẽ mặt thay từng phen tới đỉnh
Đôi lần chạm đích thẹn lòng thêm
Hình như ngộ ghét làn da mỏng
Có lẽ mình chê dải lụa mềm
Tuột xuống chân đồi nghe nước ngọt
Khi nào ngứa miệng hứng là ...

Bút thơ 

1 nhận xét: